Thứ Năm, 1 tháng 8, 2013

Doanh nhân Nguyễn Văn Đực: Những lời 'nghịch cung cấp nhĩ' chân thành

Ông Nguyễn Văn Đực

Những phát ngôn gây sốc gần đây của ông Nguyễn Văn Đực, phó tổng giám đốc công ty địa ốc Đất Lành, phó chủ toạ hiệp hội Bất động sản TP.HCM là lời cảnh tỉnh trước hiệu ứng domino đang cuốn các doanh nghiệp bất động sản vào “thảm họa sóng thần” nợ xấu, nguy cơ thâu tóm và phá sản hàng loạt. Ông dám nói những lời nghịch nhĩ vì tin rằng sự thành tâm của mình có lợi cho đời sống người dân, cho kinh tế đất nước.

* Theo ông, thị trường bất động sản sẽ còn “đen tối” đến cỡ nào?

- Thị trường bất động sản phát triển từ rắn thành rồng trong khoảng 11 năm, nhưng từ rồng trở thành rắn chỉ trong một năm, loay hoay từ nay đến cuối năm, nhiều đại gia không còn gì. Sẽ xuất hiện nhiều hơn nữa các vụ lừa đảo, chụp giật…

Biết bao dự án dang dở lên đến hàng triệu tỉ đồng coi như mất trắng, Biết bao giờ ra được sản phẩm. Người ta đua nhau bán dự án, bán cả doanh nghiệp để tháo chạy khỏi thị trường.

Một thời gian dài lãi rất lớn và rất nhanh làm nhiều chủ doanh nghiệp mất cảnh giác, đua nhau xiêu bạt, mở nhiều dự án, phân khúc khác nhau trên nhiều mặt trận, hy vọng sơn hà phát triển nóng, tiền nước ngoài đổ vào sẽ tạo ra lợi nhuận khủng.

Nhưng khi kinh tế chựng lại, lãi suất cao, lạm phát cao, đầu tư công sai, quốc gia ưu tiên cứu những “quả đấm thép” là tập đoàn quốc gia… thì sản phẩm không bán được.

Tiêu thụ không có mà phải móc tiền trả lãi ngân hàng, phải vay nóng ngoài tầng lớp, cạn kiệt tiền mặt suốt hai, ba năm rồi, đến mức không đủ tiền để đền bù khách hàng khi có yêu cầu hủy hiệp đồng, phạt do chậm giao nhà. Sức doanh nghiệp lịm dần, chờ chết hoặc bỏ chạy trước khi chết.

Hoặc lường đảo, bán một nơi cho hai, ba người, mặc nợ để lại, trong đó có nợ thi công, nợ ngân hàng, nợ người dân… Lỗi chính là ở doanh nghiệp, nhưng có phần không nhỏ do chính sách vĩ mô, đưa đến doanh nghiệp mất dần khả năng chi trả.

* Năm 2013 lại chứng kiến các thương vụ thâu tóm bất động sản của khối ngoại lên đến hàng chục triệu USD, phải chăng sóng ngầm săn tài sản rẻ tại Việt Nam đang ép giá tối thiểu xuống dưới 50%?

- Khi ngành bất động sản non trẻ sụp đổ, tài sản sẽ thuộc về nhà băng hoặc bán cho nước ngoài, một cuộc “thay áo” hoàn toàn mới. Người nước ngoài trở nên ông chủ của những dự án nội, thương lái quay về làm mướn cho những ông chủ ngoại ngay tại dự án của mình.

Thực tại đó không chỉ xảy ra với bất động sản, mà đang lan rộng sang nông sản, thủy hải sản, lâm thổ sản, thức ăn gia súc… đều có tình trạng bị nước ngoài thâu tóm.

Trong những thương vụ mua bán, chúng ta đang bị thiệt đơn thiệt kép, bị đẩy giá xuống thấp hơn giá trị thực rất nhiều. Họ chỉ cần nuôi một thời gian ngắn rồi bán lại với giá gấp nhiều lần, người dân mình gánh chịu hết thiệt thòi.

Hòa bình độc lập mà tài sản vào hết tay tư bản nước ngoài, thật quá đau thương. Ấy là chưa kể những ông chủ nước ngoài ẩn danh, sau các thương vụ mua bán ấy là rửa tiền, dòng tiền chẳng thể kiểm soát được, dẫn đến việc hình thành những mafia trong tài chính.

* Ông nghĩ suy gì khi thấy nhiều bạn bè thương buôn ngã gục?

- chua xót khi thấy một đời thương lái non trẻ đầy máu nóng, tạo dựng được tài sản, góp phần vận hành sơn hà trong một thời gian dài bỗng chốc sụp đổ. Bạn bè có người phải trốn tránh, tù đày…

Liệu khối thương lái có tồn tại nổi hay không? Nếu tài sản cứ từ từ ra đi, một ngày cũng tới phiên mình, phải buông tay khi đã sang trọng chinh chiến dài ngày, chấp nhận bán mình vì sức tàn lực kiệt, không cạnh tranh nổi với những tài phiệt mới.

Đất Lành cách đây hai năm cũng bon chen đầu tư cao ốc văn phòng, giờ phải bán rồi. Bản thân tôi cũng đã phải bán một căn nhà tài sản của cá nhân chủ nghĩa, mạnh bạo cắt núm ruột của mình để tồn tại, không còn cách nào khác.

Mỗi người một cảnh, nhiều đại gia bất động sản khá tăm tiếng cũng đi vào chung cư ở, mà thực chất không biết căn hộ ấy có phải của ông ta không nữa. Như thế còn hơn phải lừa đảo, phi pháp.

Nhưng không phải lúc nào tài sản cũng bán được, dự án bồi hoàn dở dang, xây dựng dở dang bán không ai mua, lúc ấy thì điên đầu. Trong hội thảo “Gặp bão và vượt bão”, tôi đã đưa ra kế sách “Tẩu thế nào để tránh tổn hại”!

Làm sao doanh nhân Việt Nam có thể chống đỡ lại doanh nhân nước ngoài, giới tài phiệt lớn? Sau cơn sóng thần, không ai không thiệt hại, kể cả người dân. Điều tôi lo nhất là thương lái không gượng dậy nổi sau cơn hồng thủy này.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét